Du ngoạn Sơn Trà xanh

TTO - Chúng tôi rời Hà Nội đi Đà Nẵng bằng chuyến xe khách đêm thứ sáu, một trong những cách di chuyển hợp lý và ít tốn kém nhất cho một chuyến đi bụi cuối tuần. Chiếc xe chạy qua đèo Hải Vân khi mặt trời đã thức giấc, biển Lăng Cô mềm mại với cát trắng và sóng trào dưới chân dãy núi xanh rợp cỏ cây.

Nắng dường như không còn gắt như hôm qua, gió cũng mơn man hơn vì chứa đầy hơi nước, không gian trở nên trong trẻo, tươi mát, cảnh vật mở ra mênh mang trước mắt. Và đây rồi thành phố trong núi, núi trong biển - Đà Nẵng đã đón chúng tôi nhẹ nhàng như thể quá đỗi thân quen tự thuở nào.

Đường trên bán đảo Sơn Trà

Đường ven biển Thanh Bình lộng gió, trời Đà Nẵng xanh như không thể xanh hơn, nắng vàng ươm như mật ngọt khiến bao mỏi mệt trong chuyến xe đêm như tan biến. Nhanh chóng vào khách sạn và thuê hai chiếc xe máy của mấy người dân chạy xe ôm đậu trước cửa nhà, cả nhóm bắt đầu chuyến du ngoạn khám phá Sơn Trà xanh, khu bảo tồn thiên nhiên với hệ động thực vật phong phú thú vị mà một người bạn đã “chào mời” khi lên kế hoạch Đà Nẵng cuối tuần cho chúng tôi.

TP.Đà Nẵng nhìn từ trên đình Bàn Cờ

Sơn Trà là tên của bán đảo nổi tiếng ở thành phố Đà Nẵng, cùng với Hải Vân sơn ở phía bắc, bán đảo Sơn Trà ở phía nam khép vòng cánh cung ôm lấy vịnh Đà Nẵng trong xanh như ngọc, có cảng nước sâu Tiên Sa nằm ngay dưới chân bờ tây của bán đảo. Hướng ra biển Đông là mũi Đà Nẵng, vịnh Bãi Bắc và vịnh Bãi Nam hai bên, doi đất nối đất liền vào đảo nằm kẹp giữa một bên là sông Hàn, bên còn lại chính là biển Đông.

Bán đảo có diện tích chừng 60km2, nơi rộng nhất đo theo chiều đông tây dài khoảng 13km, chiều nam bắc dài khoảng 5km. Cùng với cầu quay Sông Hàn ở giữa, cầu Nguyễn Văn Trỗi ở phía nam và sự xuất hiện của cây cầu Thuận Phước ở phía bắc, con đường đến với bán đảo Sơn Trà ngày trở nên thuận lợi và dễ dàng cho nhiều khách du lịch, những người tìm đến Sơn Trà để tận hưởng không khí của núi rừng hòa lẫn trong biển cả để ngắm một Đà Nẵng xanh, sạch, đẹp và ấn tượng đến bất ngờ.

Con đường hoa

Con đường mòn chạy vòng quanh bán đảo Sơn Trà có lúc bám men theo bờ biển, lúc xuyên qua những tán lá rừng rậm rạp, lúc lại vắt vẻo băng mình qua đỉnh núi, hay hờ hững treo vào vách đá như một dải lụa mềm.

Con đường đã có từ rất lâu, chất lượng cũng không còn tốt, đá sạt từ trên núi xuống nằm ngổn ngang, đôi chỗ cây rừng dại bò lan che khuất cả bề mặt. Dưới sự hướng dẫn của cô bạn vốn là người sống và làm việc tại Đà Nẵng khá lâu, lại đã không ít lần trekking qua khu bảo tồn Sơn Trà để nghiên cứu về hệ động thực vật của chốn này, chúng tôi quả thật đã rất may mắn.

Quả bóng "bí ẩn"

Dừng chân ở một vọng cảnh đài xinh đẹp nằm cheo leo trên vách đá, phía trên là những quả bóng khổng lồ màu trắng không biết được xây dựng từ khi nào và với mục đích gì, cách sân bay quân sự cũ của Pháp không đầy 2,5km, chúng tôi thu vào tầm mắt toàn cảnh vịnh Đà Nẵng và phía bắc thành phố, xa xa là dãy Bà Nà chập chùng ẩn hiện trong mây.

Cây cầu treo dây văng Thuận Phước dài hơn 5km nối bán đảo với quận Hải Châu trở nên nhỏ xíu như trong chuyện cổ tích, sự phồn thịnh của thành phố hiện lên dưới những mái nhà cao tầng lô nhô, dòng sông Hàn lặng lẽ chảy chia thành phố làm hai nửa, hai phần đông tây mới ngày nào là hai nửa cách xa giờ đây những cây cầu đã nối chúng hòa vào làm một.

Non nước Sơn Trà

Vòng quanh chân bán đảo Sơn Trà là những bãi tắm rất đẹp và hoang sơ, gần như chưa hề được khai thác du lịch. Bãi Bắc giờ bắt đầu xuất hiện những công trình lấp ló dưới tán cây rừng. Phía nam có bãi Rạng, bãi Bụt, bãi Bàng, bãi U… và rất nhiều bãi biển nhỏ chưa được đặt tên, rất thú vị cho những nhóm ưa khám phá và cắm trại mùa hè. Một số bãi thậm chí chỉ có thể tiếp cận bằng đường biển do chưa có đường trên núi dắt xuống.

Màu xanh của cây rừng, màu xanh của biển, màu xanh của bầu trời hòa trộn với màu vàng của nắng, màu trắng của cát tạo thành những bức tranh thiên nhiên tươi mát và vô cùng hấp dẫn.

Đỉnh Bàn Cờ

Trên đỉnh của bán đảo Sơn Trà cao gần 700m so với mặt nước biển là đỉnh Bàn Cờ. Gọi là đỉnh Bàn Cờ vì nơi đây có một phiến đá phẳng lì khá rộng lớn trông giống như chiếc bàn cờ. Từ đỉnh Bàn Cờ nhìn xuôi về phương nam càng thấy thành phố Đà Nẵng núi - biển - sông - phố kề sát bên nhau tạo nên nét đặc trưng đăc biệt.

Đường Điện Ngọc - Sơn Trà chạy men theo biển đông nối Đà Nẵng tới thẳng Hội An, thậm chí nhìn thấy cả biển Cửa Đại nhô ra như một doi cát nhỏ trắng tinh, xinh đẹp. Cù Lao Chàm gần tới mức có cảm tưởng như chỉ cần vươn tay ra với một chút may mắn là có thể chạm tay vào.

Từ bán đảo Sơn Trà ra cù Lao Chàm gần hơn rất nhiều nếu đi từ Hội An, và khi đứng trên đỉnh Bàn Cờ nhìn về hướng Cù Lao bạn sẽ thấy điều gì đó khẽ lan ra trong cơ thể, phải chăng đó chính là tình cảm dành cho đất nước quê hương khi nhìn thấy tấc đất của tổ quốc vừa gần vừa xa, nằm đơn độc lẻ loi giữa mênh mông biển cả? Đó thật sự là những cảm xúc thật khó gọi tên.

Cù Lao Chàm nhìn từ bán đảo Sơn Trà

Người dẫn đường của chúng tôi chỉ xuyên qua khu rừng với đám dây leo hoa trắng vào mùa nở rộ, kể về những chuyến công tác đầy hứng khởi với những cuộc gặp gỡ cùng lũ khỉ nghịch ngợm, những đóa hoa rừng xinh đẹp ẩn nấp đâu đấy với những buổi chiều hái sim tím hết đầu ngón tay, hay tiếng chim chóc ca vang ríu rít tưng bừng như buổi hòa âm tuyệt hảo…

Lên đỉnh Sơn Trà

Chúng tôi tiếp tục hành trình chạy xe trên con đường mòn quanh bán đảo, hít căng lồng ngực thứ không khí tự nhiên và đầy sức sống, thỉnh thoảng lại dừng chân để ngắm nhìn và đánh giá về một bãi tắm dưới chân núi, xa xa còn thấy cả mũi sư tử đầy kiêu hãnh.

Ghé vào bãi Bàng, một bãi tắm nhỏ có thể tiếp cận bằng đường bộ, cả nhóm thích thú bơi lội và đùa vui trong làn nước biển trong trẻo, lùa chân vào đám rong biển dày dặc hay nhảy nhót trên những viên đá cuội khổng lồ chạy dọc mép nước, phấn khích nghĩ đến kế hoạch chinh phục một bãi biển không tên của Sơn Trà vào ngày mai…

BĂNG GIANG

Share on Google Plus

0 nhận xét:

Đăng nhận xét